ai động vào ống nghe của tôi

Đây là một cửa hiệu to đùng chứa đầy những vấn đề và thách thức triết học, giúp trẻ em phát triển tư duy trong và ngoài lớp học.Bạn hãy đọc lời bài hát sau đây và hát thầm trong đầu giai điệu nổi tiếng này. Đừng hát ra tiếng nhé! Hãy hát thầm trong đầu bài “Happy Birthday”.Happy Birthday to youHappy Page 3 Read 1-51 from the story AI ĐỘNG VÀO ỐNG NGHE CỦA TÔI - NGƯNG LŨNG by immynga (Hana) with 3,685 reads. hiendai, yhọc, sung. Khó lắm mới chen được lên th Thuở nhỏ, thế giới của cô bé Michelle Robinson là vùng South Side ở Chicago, nơi cô và anh trai Craig chia nhau một gian phòng trong căn hộ ở tầng trên của cả gia đình và chơi đuổi bắt trong công viên, đó cũng là nơi cha mẹ của cô, ông Fraser và bà Marian Robinson, đã dạy cô tự tin thể hiện quan điểm thay vì e sợ. Tôi, Hậu và Hùng được bổ sung vào Toán 726 của Thiếu úy Quách Tố Long, còn Tam qua toán khác. Chúng tôi là lính mới tò te và đây là lần đầu tiên tham dự một cuộc nhảy toán thật sự nên có đôi chút háo hức và bỡ ngỡ. Bật Kho Ảnh của tôi trong Cài đặt > Ảnh & Camera. Bạn cũng có thể bật Kho Ảnh của tôi trong Cài đặt > iCloud > Ảnh. Các ảnh bạn chụp tự động được thêm vào Kho Ảnh của tôi khi bạn thoát khỏi ứng dụng Camera và iPhone được kết nối với Internet qua Wi-Fi. Hủy Hợp Đồng Vay Tiền Online. Chuyển ngữ Queenie_SkThư Tần còn tưởng mình nghe lầm, ngạc nhiên không thốt nên Minh vẫn tựa người vào thành ghế, nói tiếp “Tôi không có thời gian đi ra ngoài mua.”Lời này nếu nói ra từ miệng người khác Thư Tần chắc chắn sẽ khịt mũi coi thường, nhưng đây là Vũ Minh, người này cả ngày đắm mình trong bệnh viện, gần đây lại phải chuẩn bị báo cáo cho phong trào thi đua “Nhân Tài Tuổi Trẻ Dự Bị”, bận đến mức không thèm ăn uống, khả năng không có thời gian ra ngoài mua quần áo là hình gia đình anh cô cũng biết chút ít, mẹ mất, bố ở nước ngoài, nếu như không có người thân khác thì có lẽ sống một trước váy cô bị bẩn, nếu không có anh chạy xuống tầng mua giúp thì chắc chắn cô không thể nào ra khỏi cửa, dựa vào ân tình này, vì anh ra ngoài một chuyến cũng là việc nên như vậy nên cô thuyết phục bản thân “Sư huynh, anh gửi cho em số đo, cuối tuần em đi mua cho anh.”Vũ Minh rướn người về phía bàn, cầm điện thoại rồi lại tựa vào ghế, bắt đầu nhắn lát sau di động cô vang lên, đúng là tin nhắn của đo có rồi, cô lại đưa mắt quan sát áo sơ mi của Vũ Minh. Bố cô thường xuyên mặc nhãn hiệu YY, nhìn đồ của Vũ Minh hình như tốt hơn của bố cô biết quần áo của anh bao nhiêu tiền, nếu như vài món gộp lại hơn sáu ngàn thì cô sẽ chịu phần dư ra đó.“Sư huynh, bình thường anh mặc nhãn hiệu gì ạ?”Nhãn hiệu? Anh vốn dĩ định trả lời không quan trọng nhưng laptop anh vang lên tiếng báo hiệu có email mới, anh ngẫm nghĩ một lát rồi trả lời “Cái này không rõ!”Cô lấy bút gõ xuống bàn, biết ngay là anh không để ý mà vì từ xưa đến nay bố cô cũng chẳng quan tâm mấy chuyện vụn vặt ra nhãn mác của quần áo ở ngay sau cổ áo, nếu muốn biết chỉ cần lật cổ áo ra là thấy, nhưng dù sao ở đây cũng là văn phòng, làm như vậy thật sự mất thể người bước vào, là sinh viên đưa số liệu mẫu, Thư Tần đành nói với Vũ Minh “Vậy tối về sư huynh xem thử rồi nhắn tin cho em biết nhé!”Vũ Minh nhìn người vừa tiến vào, là cậu sinh viên anh thêm WeChat tối hôm trước. Cũng may lần này cậu ta yên lặng đưa bản mẫu đến rồi đi, không nói ngày anh phải giải quyết nhiều việc, trả lời email muộn thế này mất đến một, hai tiếng nên anh không dài dòng “Được!”Thư Tần không quấy rầy anh nữa, cô cầm bút, chăm chú đọc cứ tình hình của cô hiện tại, nếu như tối nào cũng được đọc sách mấy tiếng đồng hồ thì trong vòng ba tháng sẽ gặm xong bộ giáo trình Miller's một cái đã đến mười giờ, bản mẫu cuối cùng cũng được đưa đến. Hai người quay về khoa gây mê, chờ thay quần áo xong đi ra, Thư Tần gặp Vương Giảo Giảo ở thang Giảo Giảo đang ôm một quyển sách trong ngực, hình như vừa mượn từ phòng đọc sách về, không có ý định bắt chuyện với cô. Thư Tần cũng lấy di động ra xem, không nói chuyện với cô sau Vũ Minh cũng đi ra, Vương Giảo Giảo gặp anh liền khẽ mỉm cười “Ồ, trưởng khoa Vũ, muộn thế này mới tan ca ạ?”Vũ Minh liếc cô ta một cái rồi cất điện thoại vào người bước vào thang Giảo Giảo đứng ở một góc liếc nhìn Thư Tần rồi lại nhìn sang Vũ Tần thấy biểu hiện của cô ta thì hơi nghi ngờ, rồi cô lờ mờ hiểu được ý cô ta. Biết cô ta cũng về ký túc xá nên vừa ra khỏi thang máy liền vẫy tay chào tạm biệt Vũ Minh “Tạm biệt sư huynh!”Vũ Minh còn lạnh nhạt hơn cả Thư Tần, anh gật đầu “Vất vả rồi!”Sau đó rời đi được một đoạn, Thư Tần quay đầu nhìn, quả nhiên Vương Giảo Giảo đi ngay đằng sau, cô ta đang nói chuyện điện thoại, giọng nũng nịu “Mẹ à, hôm nay thứ năm rồi, ngày kia là con được về nhà!”Về đến nhà tắm xong, anh cầm lấy áo sơ mi vừa cởi ra, quả nhiên cổ áo có nhãn đi đến bên giường, ngả người xuống, mở WeChat nhắn tin cho nhanh chóng trả lời “Nhận được rồi ạ.”Theo sau là một biểu tượng cảm xúc mặt đó… không có sau đó cầm di động một lúc, chợt nhớ đến những bộ quần áo lòe loẹt của Cố Phi Vũ, anh nhắn thêm “Mua màu sắc bình thường thôi.”Thư Tần đọc tin nhắn, cái Vũ Minh cho là bình thường, ắt hẳn là chỉ “trắng đen xanh xám”. Dù sao anh cũng chỉ mặc áo thun quần jean, trường hợp đặc biệt mới mặc áo sơ mi.“Ok! Trước khi mua em sẽ gửi ảnh cho sư huynh xem trước.”Câu chuyện có vẻ đã kết Minh lại đợi một lúc, nhìn đồng hồ đã muộn rồi, anh ném di động lên đầu giường.*Vũ Minh liên tục sai Vương Giảo Giảo đi làm gây tê tủy sống hai ngày liên Vương Giảo Giảo tươi như hoa, trông thấy Vũ Minh còn chủ động chào hỏi. Trong giao tiếp hàng ngày thường hỏi thăm các đàn anh đàn chị về kiến thức gây tê tủy sống. Sau hai ngày, gần nửa khoa đều biết chuyện Vương Giảo Giảo đặc biệt có hứng thú với gây tê tủy sống nên chủ động xin Vũ Minh được làm loại gây tê Tần chỉ thao tác gây mê toàn phần, còn Vũ Minh lo các hạng mục nghiên cứu và báo cáo thi đua, cơ bản không thể tiến vào khu giải phẫu nhưng chỉ cần quay về khoa là dạy Thư Tần thao tác đặt nội khí quản gây mê toàn thực hiện thao tác còn không quên đặt câu hỏi.“Đặt qua đường mũi, ống dẫn và mặt góc bao nhiêu độ?”Thư Tần suy nghĩ một lát “90 độ!”“Trẻ em mềm sụn thanh quản chiếm tỉ lệ bao nhiêu?”“Một phần hai.”Hỏi liên tiếp mười mấy câu, cô chỉ sai một, Vũ Minh sờ cằm “Cô không đọc giáo trình Miller's Anesthesia sao? Đến tối xem kỹ lại phần đặt nội khí quản trong gây mê toàn phần, ngày mai tiếp tục kiểm tra.”Quả nhiên ngày hôm sau cô đã trả lời tốt hơn rất nhiều. Mỗi câu trả lời sai, buổi tối cô tìm lại trong sách để củng cố lại kiến thức. Việc rèn luyện này cực kỳ hiệu quả, giúp cô không chỉ thao tác đặt ống vững vàng mà còn quen với quy trình vừa học vừa kiểm tra sĩ ca đêm ngày thứ năm là sinh viên của phó chủ nhiệm Chương nên đêm đó Vũ Minh không ở khoa Điều trị đau, sau khi kiểm tra phòng bệnh xong thì là bác sĩ nam tầm 30 tuổi họ Kha, chờ giao ban xong, anh ta mỉm cười hỏi Thư Tần “Tên em là Thư Tần đúng không?”Giọng điệu khá thoải Tần gật đầu, “Chào bác sĩ Kha!”Bác sĩ Kha nhìn tập tài liệu trên bàn, bắt chuyện với cô “Tối phải chờ ở đây lấy số liệu mẫu, tan ca không được về ký túc xá có cảm thấy khô khan không?”Thư Tần mỉm cười “Vẫn tốt ạ!”Bác sĩ Kha nhìn ra được Thư Tần không muốn nói chuyện nên anh ta không tiếp lời, quay sang xem bệnh án. Mỗi ngày Thư Tần đều rất nghiêm túc, thu thập hết số liệu mẫu đến 10 giờ mới về, không kêu ca thứ sáu ăn cơm ở căn tin, Thịnh Nhất Nam và Ngô Mặc đang bàn tán sôi nổi chuyện được về nhà cuối bàn tay mập mạp của Ngô Mặc chắp vào nhau “Được thoải mái rồi, cuối tuần chúng ta đi xem phim đi!”Thư Tần mở ứng dụng di động “Nhưng gần đây đâu có bộ phim nào hay.”Thịnh Nhất Nam “Cuối tuần cũng phiền phức, nếu không tan ca tối nay chúng ta đi ăn đi!”Thư Tần phản đối “Tối tớ vẫn phải thu số liệu mẫu, muốn đi chỉ có thể cuối tuần thôi!”Ba người bàn bạc một lúc rồi quay lại phòng phẫu tối Thư Tần đi thăm khám bệnh nhân xong cũng đã tám giờ, cô ôm tư liệu chuẩn bị sang khoa Điều trị đau. Đi ngang qua phòng đọc sách, cô thấy cửa mở, bên trong khá ồn, không biết đang nói chuyện bác sĩ nam trông thấy Thư Tần liền gọi “Sư muội Thư Tần.”Thư Tần ló đầu vào “Cố sư huynh!”“Vòng loại xong rồi, sư huynh của em đứng đầu, bọn anh đang bắt cậu ấy khao đây!”Có bác sĩ bên ngoại khoa mũi họng, bình thường cũng hay giải phẫu bên khu cô, người này đang nói chuyện với Vũ Minh “Lần nào cậu cũng chỉ chi tiền, chưa bao giờ thấy lộ mặt. Hôm nay dịp tốt như vậy, phải kéo cậu đi, không cho cậu qua loa lấy lệ.”Vũ Minh gác chân lên ghế, một tay đút túi quần, tay kia xoay bút “Tớ đã nói mọi người đặt chỗ rồi cơ mà!”Chu Văn vừa xuống ca trực, vẫn còn đeo khẩu trang, đang nói chuyện với người bên cạnh, nghe thấy thế liền vỗ tay một cái “Chị không nghe lầm chứ? Để chị nhớ xem lần cuối soái ca Vũ Minh của chúng ta ra ngoài chơi là khi nào!”Thư Tần thấy mọi người phấn khởi như vậy, lại nghĩ ngày mai mình cũng được về nhà nên cũng vui vẻ cười híp mắt, đang định đóng cửa ra Phi Vũ vội ngăn lại “Ơ, sư muội Thư Tần đừng đi. Tối hôm nay sư huynh em cho em nghỉ, ra ngoài chơi cùng bọn anh đi!”Làm sao có chuyện đó, Thư Tần đưa mắt nhìn Vũ Minh, đúng lúc anh cũng nhìn về phía cô. Vừa bước chân vào khoa Lâm sàng, Thư Tần đã gặp phải “đại ca” khu nội trú – Vũ Minh. Biết được Thư Tần là sư muội, vẻ mặt Vũ Minh khinh khỉnh “Phải hướng dẫn à? Ai có nguyện vọng dẫn dắt thì làm đi, tôi không thích!” Tuy nhiên chủ nhiệm khoa đã lên tiếng, Vũ Minh bị ép phải hướng dẫn Thư Tần một tháng. Từ bộ dạng khó chịu chuyển sang mừng thầm. Đến lúc này tới lượt Thư Tần khó chịu “Lúc trước là ai không chịu dẫn dắt em vậy!!! Sao bây giờ muốn đuổi mà đuổi không được thế này?!!!!” *** Review by Lạc Dung - Đây là bộ truyện thứ ba của Ngưng Lũng mà mình đã đọc, khác với hai bộ Đông Chí và Hồng Đậu trước đó, Ai Động Vào Ống Nghe Của Tôi không gắn mác trinh thám mà ngược lại là đề tài y khoa vô cùng quen thuộc trong giới ngôn tình. Tác giả từng nói mình học ngành y nên có lẽ vì thế đây là bộ ngôn tình y khoa mình đọc mà các thuật ngữ y học được sử dụng nhiều nhất, chi tiết, cặn kẽ nhất. Nữ chính Thư Tần của chúng ta đang theo học thạc sĩ tại khoa y thuộc hệ bảy năm của trường đại học Tế Nhân, sau khi vào Nhất Viện thì được đi theo chủ nhiệm La để học tập, sư huynh trực tiếp hướng dẫn cô không ai khác chính là nam chính Vũ Minh của chúng ta. Ấn tượng ban đầu Vũ Minh để lại cho Thư Tần là xuất sắc, tài giỏi thật đấy nhưng rất nóng tính, khó ở, là một hung thần khiến người ta chả dám lại gần bắt chuyện. Xin phép trích một vài đoạn trong truyện để mọi người thấy được tính cách không ai chịu nổi của Vũ Minh những ngày đầu khi chưa sa vào lưới tình Cô nhìn bốn phía, khu phẫu thuật của Nhất Viện thực sự quá lớn “Vậy… Vũ sư huynh, căn tin ở tầng mấy ạ? Em mới đến đây ngày đầu nên còn chưa quen!” Ảnh hưởng bởi mẹ mình, cách nói chuyện của Thư Tần khá nhẹ nhàng, mặc dù tâm trạng có kích động đến thế nào cũng không nói quá lớn tiếng. Ví dụ như vừa rồi, rõ ràng là cô có lý nhưng so về âm lượng thì cô không bằng được Vương Giảo Giảo. Vũ Minh nhíu mày muốn nói gì đó, bất chợt chuông điện thoại vang lên, anh nghe máy, quay sang nhìn Thư Tần, hững hờ chỉ vào khẩu trang của mình. Thư Tần nhìn theo động tác của tay anh, suy nghĩ một lúc mới hiểu được anh chỉ vào miệng. Quá rõ! Miệng nằm dưới mũi, tự mình đi mà hỏi. _____________________ Thư Tần theo anh chạy lên chạy xuống “Vũ sư huynh, lúc nào thì bắt đầu phẫu thuật ạ?” “Không biết!” Cô nhìn tập danh sách hội chẩn trong tay anh “Em có thể giúp được gì ạ?” “Câm miệng, đừng nói lời nào!” _____________________ Vừa bước vào phòng phẫu thuật, Thư Tần nói rõ “Sư huynh, để em chuẩn bị gây mê cho ạ!” Bệnh nhân vẫn chưa được chuyển tới, Vũ Minh nhìn chằm chằm Thư Tần pha thuốc, tính toán vẫn còn thời gian nên anh ra chỗ máy tính kiểm tra xét nghiệm và bệnh sử của bệnh nhân. Về cơ bản anh đã có thể phán đoán tình huống của người bệnh, quay đầu vẫn thấy Thư Tần loay hoay mở bộ dụng cụ đặt khí quản dùng một lần. “Tốc độ của cô chỉ bằng ốc sên à?” Vũ Minh lên tiếng. Tuy vậy Vũ Minh đã chỉ bảo cho Thư Tần rất nhiều trong quá trình làm việc, độc mồm độc miệng là thế, lại chẳng biết thương hương tiếc ngọc nhưng khi thấy sư muội của mình bị bắt nạt, anh nhất định không đồng ý, tôn chỉ của anh chính là sư muội của tôi thì chỉ mình tôi được bắt nạt. Trong quá trình tiếp xúc, dần dần Vũ Minh bắt đầu để ý đến sư muội của mình nhiều hơn, có lẽ bắt đầu từ khoảnh khắc cô bị bà dì ghé thăm bị bẩn váy, anh vội đi mua băng vệ sinh và váy mới cho cô thì hai người đã gần gũi nhau hơn rất nhiều. Như bao nam chính khác, Vũ Minh của chúng ta cũng là kiểu người thích tự vả, hồi đầu còn tỏ ra khó chịu khi phải hướng dẫn người mới, ai dè đến lúc yêu vào thì chỉ muốn bám dính lấy Thư Tần. Không những thế, vào lần đầu tiên Vũ Minh vì ghen tuông quá mà tỏ tình còn bị Thư Tần từ chối thẳng thừng khiến anh chàng bực mình không chịu nổi, âu cũng do tạo nghiệp nhiều quá đấy mà Tình cảm của hai người diễn ra rất êm đềm và nhẹ nhàng, tuy cả hai đều bận rộn nhưng những lúc rảnh đều cố gắng ở bên nhau và hưởng thụ những khoảnh khắc đó. Thư Tần là một cô gái dịu dàng bình tĩnh lại chăm chỉ, cô rất cố gắng trong công việc và ham học hỏi, trong tình yêu cô là người lý trí, yêu ghét rõ ràng và luôn cố gắp vun đắp cho cuộc tình này. Tuy nhiên khi nhắc đến quá khứ của Vũ Minh, rõ ràng Thư Tần cảm thấy anh luôn lảng tránh nó, điều đấy khiến cô rất buồn, và cũng vì chuyện đó mà hai người có một trận cãi vã siêu to khổng lồ v Nhưng các chị em yên tâm, tác giả hoàn toàn là mẹ ruột, những cuộc tranh chấp thế này rõ ràng là để tình cảm càng thêm bền vững hơn. Truyện có rất nhiều thuật ngữ chuyên ngành và được tác giả miêu tả khá tỉ mỉ. Dưới ngòi bút của tác giả, sinh hoạt trong bệnh viện như mở ra trước mắt chúng ta. Những ca phẫu thuật khó, những bệnh nhân mắc bệnh nặng, các bác sĩ ngày ngày đêm đêm làm việc không biết mệt, những cuộc họp hàng năm về các hạng mục y học lớn, các cuộc kiểm tra sát hạch đầy khắt khe và khó nhằn cho sinh viên, những trận đấu đá kịch liệt giữa các sinh viên và các bác sĩ để giành lấy vị trí cao hơn,… Ngưng Lũng là một trong những tác giả viết chắc tay và có cốt truyện ổn mà mình thích, luôn biết cách dung hòa giữa tình cảm nam nữ và công việc của họ. Tổng kết lại thì đây là một bộ truyện đọc khá hay, vì đa phần truyện kể về các ca bệnh và cách xử lý nó nên mình không biết review gì nhiều thêm nhưng mình có thể đảm bảo những ai không học y đọc bộ này xong cũng sẽ cảm thấy hóa ra nó không khó hiểu như mình đã tưởng nhờ một tay những editor siêu mượt. Đọc xong bộ này mình chỉ thấy truyện tuy khó nhưng may mà vào tay nhà edit tốt nên đọc rất dễ hiểu, các thuật ngữ được chú thích cẩn thận rõ ràng, siêu siêu siêu có tâm luôn. Truyện sủng ngọt nhưng không ngấy, HE nhé mọi người, truyện có pass nhưng có quiz để lấy pass khá dễ. Đề cử cho các chị em! *** Reviewer [LA] _ LÂM THÁI Y - Designer [L. A] _Yên Tiệp Dư Thể loại Duyên trời tác hợp, Đô thị tình duyên, HE, Hiện đại, Sạch, Song xử, Thâm tình, Y thuật - Bác sĩ, Độ dài 97 chương Tình trạng Đã hoàn thành Review 31/03/2020 Mọi người đều biết, học ngành y rất khổ. Các ngành khác tốt nghiệp rồi là có thể đi làm ngay, riêng ngành y phải tiếp tục học chuyên sâu, chuyên khoa, phải có thời gian thực hành nhất định thì mới có thể được cấp phép làm việc. Bởi vì công việc của một bác sĩ liên quan trực tiếp đến sức khỏe và sinh mệnh của con người. Thế mới nói, lựa chọn ngành y, ngay từ đầu đã là một điều vô cùng dũng cảm rồi. Lúc Thư Tần đặt chân vào Nhất Viện, cô đã tự hứa với lòng mình nhất định phải trở thành một bác sĩ gây mê giỏi nhất. Tuổi trẻ mà, có nhiệt huyết và có niềm tin là một điều rất đáng quý, mặc dù ngay ngày đầu tiên đó, cô đã muốn rút lại câu nói của mình. Không phải là công việc quá khó khăn, hay Thư Tần không đủ năng lực, mà bởi vì muốn trở thành người giỏi nhất, cô phải vượt qua được một người, trưởng khoa gây mê Vũ Minh. Trường đại học y mà Thư Tần đang học là Tế Nhân, và Nhất Viện là một trong số bốn bệnh viện giảng dạy thuộc hệ thống này. Sinh viên sắp tốt nghiệp đều phải đi thực tập tại bệnh viện, nhưng Nhất Viện chỉ nhận những người ưu tú nhất. Thế nên, Thư Tần vào được đến đây cũng đã chứng minh một phần thành tích ở trường học của cô. Nhưng thành tích đó chỉ là trên lý thuyết, còn bây giờ chính là lúc vận dụng vào thực hành. Cùng vào Nhất Viện với Thư Tần còn có 3 người bạn khác, họ đều được phân vào các khoa của thầy hướng dẫn, chỉ riêng Thư Tần thì lại không như vậy. Bởi vì cô đứng đầu bảng thành tích, cho nên thầy hướng dẫn của cô cũng là người giỏi nhất, chủ nhiệm khoa. Mà chủ nhiệm khoa đương nhiên rất bận, vì vậy Thư Tần rơi vào tay học trò thân tín nhất của thầy, Vũ Minh. Quay lại lúc nãy, tại sao Thư Tần cảm thấy mục tiêu của mình lại khó đạt được đến như vậy? Bởi vì người mà cô phải vượt qua không thể dùng từ giỏi nhất mà hình dung được, phải là đỉnh của đỉnh. Vũ Minh không chỉ nghiệp vụ xuất sắc, mà ngay cả năng lực nghiên cứu cũng là mạnh nhất. Cô được đi theo một người như vậy, thật không biết là xui xẻo hay là may mắn nữa. Xui xẻo là vì Vũ Minh ngoại trừ quan tâm công việc ra, thì tất cả đều không quan trọng. Nói gọn là khó ăn, khó ở, khó chịu, cái gì cũng khó, chỉ có một cái dễ, chính là dễ nổi giận. Anh đòi hỏi chất lượng công việc rất cao, hiệu suất cũng vậy, cho nên chỉ vài ngày đi theo anh, Thư Tần đã không thể đi bình thường được nữa, mà phải chạy. Chỉ có chạy mới theo kịp tần suất làm việc của anh. Nhưng có lẽ, một người ham học hỏi như Thư Tần lại cảm thấy may mắn nhiều hơn. Bởi vì tuy anh khó gần và cực kỳ lạnh lùng nhưng anh rất giỏi. Mỗi một bệnh nhân, mỗi một ca phẫu thuật dù dễ dù khó anh đều nghiêm túc thực hiện. Công việc của bọn họ chỉ là một phần trong phẫu thuật, những người không biết sẽ không thật sự xem trọng. Chỉ có bọn họ mới biết, sự cẩn trọng của họ quan trọng đến thế nào. Thư Tần nhìn thấy ở anh một sự chân thành mãnh liệt mà cô chưa từng nhìn thấy ở bất cứ một ai khác, thế nên cô thật lòng muốn theo anh học hỏi. Lúc đầu, Vũ Minh vốn không muốn nhận lời của thầy, anh có quá nhiều việc phải làm, quá nhiều kế hoạch để thực hiện, anh làm gì có thời gian dẫn dắt người mới, mà cho dù có, người ta chắc cũng chẳng thể theo kịp anh, nói không chừng còn làm chậm trễ công việc của anh nữa. Nhưng Vũ Minh đã nhầm. Cô sinh viên Thư Tần này tuy bề ngoài xinh xắn nhỏ nhắn, nhưng sức chịu đựng cũng không kém gì anh, mặc kệ là bị anh điều đi phòng ban nào cô cũng cố gắng hết sức để hoàn thành, bất kể là làm việc cùng với ekip phẫu thuật nào, cô cũng thể phối hợp một cách thuận lợi. Biết anh nhiều việc, cô cũng không làm phiền anh cầm tay chỉ việc, chỉ chủ động quan sát thật cẩn thận để học hỏi. Dù cho lạnh lùng đến mức nào, Vũ Minh cũng không thể không chú ý đến cô gái nhỏ bé này. Từ để mắt, cho đến chủ động hướng dẫn, cuối cùng là ngầm thừa nhận Thư Tần là “người của anh”. Khắp bệnh viện đều biết Vũ Minh rất độc lập, ấy vậy mà dạo gần đây lại bắt đầu dắt theo cái đuôi nhỏ đáng yêu, mà dường như tâm trạng cũng tốt lên rất nhiều. Phát hiện điều này chính là hai người bạn thanh mai trúc mã chơi với anh từ bé. Thật lòng mà nói, kể từ biến cố năm đó của gia đình anh, rất lâu rồi họ không được nhìn thấy biểu cảm phong phú của anh như thế này. Người ngoài sáng tỏ, nhưng người trong cuộc vẫn còn lơ mơ. Rất nhiều năm chỉ tập trung nghiên cứu, Vũ Minh nào biết thứ tình cảm kỳ lạ nhen nhóm trong lòng mình lúc này chính là tình yêu. Anh chỉ biết cô gái bé nhỏ ấy đã làm rất nhiều việc cho anh, chăm chút từng số liệu nghiên cứu mà anh cần, quan tâm đến những bài báo cáo của anh và mang đến cho anh một sự thoải mái thật sự trong trái tim khô cằn nhiều năm của anh. Thế nhưng, lời tỏ tình đột ngột đầu tiên của anh, đã bị từ chối. Không phải Thư Tần không thích anh, mà là cô cũng không biết. Cô chỉ biết người đàn ông ấy thật bản lĩnh, cũng thật cô độc. Cô không biết vì sao anh phải bán mạng vì những nghiên cứu đó, nhưng cô muốn giúp anh, muốn bảo vệ anh khỏi những ngổn ngang tranh đấu, chỉ muốn anh có thể tập trung cho điều mình muốn làm. Lời từ chối của Thư Tần, chỉ xuất phát từ sự bất ngờ không kịp trở tay của cô mà thôi, chỉ vì đối với cô, đây cũng là mối tình đầu. Sự trúc trắc từ từ qua đi, cả hai cùng bình tĩnh lại. Tình cảm là có, sự ăn ý cũng là thật, thận trọng suy xét cũng đủ rồi, Vũ Minh và Thư Tần ngượng ngùng đến với nhau. Vẫn là những giờ giải phẫu ngàn cân treo sợi tóc, vẫn là những kỳ thi vô cùng hóc búa, nhưng nhiều thêm một người cùng đọc sách, nhiều thêm một người cùng ăn cơm. Nhưng như vậy đã là quá ấm áp cho cuộc đời hoang vắng nhiều năm của Vũ Minh rồi. Nhưng chuyện đó, là thật lâu sau này Thư Tần mới biết. Ở gần anh, cô mới được biết thêm một Vũ Minh trong góc tối luôn ôm một nỗi ân hận mà lớn lên. Trên vai anh là gánh nặng, là sự áy náy từ những năm tháng nổi loạn đó, mà Thư Tần vì yêu anh, cũng muốn cùng anh gánh lấy tất cả. Vũ Minh, nếu anh không muốn tha thứ, thì đừng tha thứ, chỉ mong anh đừng tự làm khó chính mình. Gánh nặng này, anh muốn mang thì cứ mang, nhưng hãy để em cùng gánh với anh. Nỗi đau này, anh muốn giữ thì cứ giữ, nhưng hãy để em cùng đau với anh, được không? Làm sao có thể? Vũ Minh yêu Thư Tần nhiều như vậy, làm sao có thể để cho cô vì mình mà chịu tổn thương. Thư Tần, anh đồng ý, vì em mà buông bỏ. … Một câu chuyện đầy ý nghĩa nhân sinh, sai lầm của tuổi trẻ phải dùng cả thanh xuân để sửa chữa, có những tội lỗi không đáng tha thứ thì vĩnh viễn cũng không được tha thứ. Vũ Minh và Thư Tần sánh vai nhau trên con đường học thuật, cùng nhau đóng góp một phần công sức nhỏ bé của mình vào nền y học rộng lớn. Hơn phân nửa câu chuyện là viết về cuộc sống của những người làm ngành y cũng với những kiến thức bổ ích về chuyên ngành, có cả tranh đấu công khai, có cả những góc khuất của sự hèn mọn, nhưng cuối cùng, chiến thắng vẫn thuộc về những ai thật sự cố gắng. Mỗi một sinh mạng đều đáng quý, người gìn giữ sinh mạng, chính là thiên thần. _____ “ “ Trích từ truyện *** Ai động vào ống nghe của tôi là một câu chuyện kể về nghề bác sĩ. Riêng bản thân mình khá thích thú với những đề tài khai thác chuyên sâu về nghề nghiệp này. Nó tạo nên cho mình biết được ở mỗi ngành nghề đều có những khó khăn và quyết tâm riêng. Nhân vật chính của truyện là Thư Tần và Vũ Minh. Thư Tần là một sinh viên ưu tú, bước vào Nhất Viện để làm thực tập sinh, cô được thầy phân phó đi theo Vũ MInh và Vũ Minh sẽ dẫn dắt cô. Vũ Minh được coi là một "đại ca" khó ở, lạnh lùng, hay mắng chửi người khác. Nhưng không ai biết được anh cũng từng là một thiếu niên không nghe lời của mẹ mình. Do một vài biến cố xảy ra nên anh đã đề phòng với tất cả mọi người xung quanh anh. Vì lời hứa với mẹ anh đã quyết tâm vào khoa gây mê, và nghiên cứu đề tài mà mẹ anh đã từng đề cập đọc truyện các bạn sẽ rõ nhé. Trái ngược với Vũ Minh. Tuy gia đình của Thư Tần không quyền cao chức trọng nhưng có sự ấm áp. Cô được sống trong gia đình có đầy đủ tình yêu thương của cả ba và mẹ. Nên con người của cô rất ấm áp. Và luôn quan tâm mọi người. Ở cô có gì đó kiên cường không quật ngã nhưng lại rất thiện lương cũng chính vì điều đó mà cô đã cảm hóa được Vũ Minh, giúp anh buông bỏ được quá khứ và tiếp tục nhìn về tương lai. Đoạn mở đầu, bạn đọc sẽ thấy được đúng chất oan gia luôn nhé. Vũ Minh luôn luôn không cho Thư Tần được thoải mái. Nhưng dần dần anh lại bị cô cảm hóa. Mình cũng không biết lúc nào Vũ Minh bắt đầu yêu Thư Tần. Là lúc cô ngồi im lặng để đọc sách hay là lúc cô cố gắng pha thuốc nhanh nhất có thể. Điều này các bạn phải đọc mới có thể biết được! Về sau thì sủng khỏi nói luôn >.< Ngoài câu chuyện về nhân vật chính, các nhân vật phụ trong câu chuyện đều được tác giả khắc họa rất sống động và sáng tạo. Là cuộc đấu tranh quyền lực trong bệnh viện hay vì lợi ích cá nhân mà không ngại hại bạn bè của mình. Khi đọc câu chuyện này, mình mới nhận ra. Chúng ta vẫn còn trẻ nếu chúng ta có nhiệt huyết và sự cố gắng thì sẽ chinh phục được các đỉnh cao trong sự nghiệp của mình. Khi đọc truyện này, mình xúc động nhất là lúc Thư Tần đề nghị Vũ Minh không nên dằn vặt về quá khứ nữa. Vì Thư Tần biết, rất nhiều năm qua Vũ Minh đã đày đọa bản thân mình như thế nào. Có thể, vì tình yêu vì sự ấm áp của Thư Tần mang lại, Vũ Minh sẽ bớt đau đớn được phần nào những chuyện đã xảy ra trong quá khứ. Đây là chuyện có nhiều từ chuyên ngành và sự đầu tư kĩ lưỡng về mọi mặt. Nên các bạn nào có hứng thú về đề tài y khoa có thể tìm đến câu chuyện này nhé! Đây là bộ truyện thứ ba của Ngưng Lũng, khác với hai bộ Đông Chí và Hồng Đậu trước đó, Ai Động Vào Ống Nghe Của Tôi không gắn mác trinh thám mà ngược lại là đề tài y khoa vô cùng quen thuộc trong giới ngôn tình. Tác giả từng nói mình học ngành y nên có lẽ vì thế đây là bộ ngôn tình y khoa mình đọc mà các thuật ngữ y học được sử dụng nhiều nhất, chi tiết, cặn kẽ tắt truyệnVừa bước chân vào lâm sàng, Thư Tần đã gặp phải “đại ca” khu nội trú Vũ được Thư Tần là sư muội, vẻ mặt Vũ Minh khinh khỉnh “Phải hướng dẫn à? Ai có nguyện vọng dẫn dắt thì làm đi, tôi không thích!”Tuy nhiên chủ nhiệm khoa đã lên tiếng, Vũ Minh bị ép phải hướng dẫn Thư Tần một bộ dạng khó chịu chuyển sang mừng lúc này tới lượt Thư Tần khó chịu “Lúc trước là ai không chịu dẫn dắt em vậy? Sao bây giờ muốn đuổi mà đuổi không được thế này?!!!!” Lượt Xem 17 AI ĐỘNG VÀO ỐNG NGHE CỦA TÔI Tác giả Ngưng Lũng Thể loại Hiện đại, bác sĩ, oan gia, tinh anh trong ngành, sủng, HE CP Sư muội hiếu học × Sư huynh lạnh lùng bị vả mặt Tình trạng Edit hoàn Link đọc ai động vào ống nghe của tôi full ? Văn án Vừa bước chân vào khoa Lâm sàng, Thư Tần đã gặp phải “đại ca” khu nội trú – Vũ Minh. Biết được Thư Tần là sư muội, vẻ mặt Vũ Minh khinh khỉnh “Phải hướng dẫn à? Ai có nguyện vọng dẫn dắt thì làm đi, tôi không thích!” Tuy nhiên chủ nhiệm khoa đã lên tiếng, Vũ Minh bị ép phải hướng dẫn Thư Tần một tháng. Từ bộ dạng khó chịu chuyển sang mừng thầm. Đến lúc này tới lượt Thư Tần khó chịu “Lúc trước là ai không chịu dẫn dắt em vậy!!! Sao bây giờ muốn đuổi mà đuổi không được thế này?!!!!” ? Mình biết “Ai Động Vào Ống Nghe Của Tôi” cũng lâu rồi, mà lại dính ngay đợt ẻm bị drop nên tới bây giờ mới coi full được *trộm vía mừng quá*. Vì trước đó có đọc qua “Đông Chí” và “Hồng Đậu” rồi nên mình lại càng có thêm lý do để mạnh dạng nhảy vào cái hố dài 97 chương này hihi. ? Thư Tần – đang theo học thạc sĩ tại khoa y thuộc hệ bảy năm của trường đại học Tế Nhân, học đến năm thứ năm sẽ bắt đầu thực tập lâm sàng. Cô thực tập ở Nhất Viện – một nhánh của hệ thống bệnh viện Phụ Chúc. Nói về tính cách của Thư Tần thì cô là một người khá dịu dàng, lễ phép, cẩn thận từ những điều nhỏ nhất. Ngoài ra thì trong bốn sinh viên hệ 7 năm đi thực tập ở Nhất Viện thì cô là người có thành tích cao nhất *xác nhận học bá*. ? Vũ Minh – Sư huynh của Thư Tần vì đều được chủ nhiệm La dẫn dắt. Vũ Minh hơn Thư Tần 2 khóa, là sinh viên hệ 8 năm của đại học Tế Nhân *nam chính siêu trâu bò*, là bác sĩ khoa gây mê – điều trị đau. Nổi tiếng khó tính và không dễ chọc trong bệnh viện. Ban đầu chủ nhiệm La nhờ anh hướng dẫn Thư Tần vì ông còn bận thì anh cũng mặt nặng mày nhẹ vì lúc này anh đang đảm nhiệm chức trưởng ca tối, việc càng thêm việc. Tuy nhiên sau đó anh chuyển thành trưởng ca sáng nên có thể miễn cường nhận. Không thích thì không thích chứ anh vẫn hướng dẫn chị tận tình à ? Ban đầu Thư Tần còn khá khách sáo, vì bà dì tới làm dơ váy nên anh mua cho cô một cái váy để thay, mà khỏi nói cũng biết cái váy này mắc muốn chết, mà trả tiền thì Vũ Minh không nhận nên cô còn nghĩ cách đi mua áo sơ mi trả lại cho anh. Từ đây, một người chê yêu đương rách việc như Vũ Minh lại kiếm cớ chạy tới tiệm áo chỉ để gặp sư muội của mình Vũ Minh là kiểu sĩ diện, thích con gái người ta muốn chết rồi còn không chịu tỏ tình mà lại nghe lời ông bạn thân Cố Phi Vũ chỉ chọc giận Thư Tần. Tới lúc muốn ngăn người ta thì lại tỏ tình luôn… lúc này ảnh bị từ chối • “Tại sao? Muốn tôi nói lý do tại sao ư. Vì tôi thích em!” ? Với style truyện của Ngưng Lũng thì một khi đã yêu nhau rồi là chắc chắn không có vụ tách ra, dính la như keo 502 luôn. Thư Tần và Vũ Minh có cãi nhau lớn một lần vì quá khứ của anh để rồi anh không muốn nhắc tới sinh nhật của mình. Rồi vậy thôi đó, ngọt sủng xỉu luôn. • “Vũ Minh, em rất hâm mộ tình cảm của cha mẹ em, em hi vọng mình và người em yêu cũng có thể như vậy. Em hi vọng anh có thể tận tâm đối xử với tình cảm này, cũng hi vọng trong đời sống tình cảm của chúng ta chỉ có đối phương. Anh nghe cho rõ đây, em không cần lời thề, em muốn coi nó thành tín ngưỡng, nếu như anh phản bội em, em sẽ không do dự rồi bỏ anh.” ? Thư Tần yêu Vũ Minh, và Vũ Minh cũng yêu Thư Tần. Tuy khúc mắc trong lòng Vũ Minh rất khó để buông bỏ, vì nó đã trở thành chấp niệm. Anh cô độc mười mấy năm thì Thư Tận lại là người xuất hiện để thay đổi cuộc sống cô đơn ấy của anh, cho anh cảm giác gia đình ấm áp mà lâu lắm rồi anh không được cảm nhận. Tình yêu của Thư Tần với Vũ Minh không chỉ bao gồm ngưỡng mộ, tôn trọng mà còn là bao dung. Hiểu và ủng hộ anh nếu đó là điều anh muốn thực hiện. • “Nếu anh sẵn sàng tha thứ cho bản thân thì hãy tha thứ, nhưng nếu anh muốn tiếp tục giữ lấy khúc mắc này thì cứ giữ đi. Lúc đầu người em gặp chính là anh mang theo đầy mâu thuẫn, người em yêu cũng là anh như vậy, bất kể anh có như thế nào thì em vẫn yêu anh.” • “Anh muốn nói cho em biết rằng quãng đời còn lại anh muốn sống cùng em đến già, tuy sẽ có bão táp mưa sa nhưng chúng ta đừng ai bỏ lại người kia giữa đường, được không em? • Thư Tần, gả cho anh nhé.” ? Tác giả cũng nói là tác giả viết truyện về đúng chuyên ngành của mình nên từ ngữ y học trong truyện cực nhiều, mà quy trình chữa bệnh, phẫu thuật các thứ đều rất tỉ mỉ. Hay thì rất hay nhưng sai một cái reviewer là mình lại là một đứa học ban xã hội Nhiều chỗ đọc như vịt nghe sấm Nhưng nhờ vậy thì mình lại càng thêm khâm phục những người học y hơn. ? Tuyến nhân vật phụ thì có người là cây hài như Cố Phi Vũ, hay Chu Văn – họ đều là bạn thân của Vũ Minh, ba mẹ Thư Tần,… đều rất đáng yêu. Một số người khác thì nhìn tưởng tốt nhưng hóa ra không phải Có người đọc tới gần cuối mới biết tâm địa cũng chả tốt đẹp gì, làm mình hơi sốc nhẹ. ? “Ai Động Vào Ống Nghe Của Tôi” không có một cốt truyện quá mới lạ, nhưng đề tài về y học của nó vẫn làm mình rất thích thú và tò mò, chắc chắn sẽ không làm mọi người dừng lại giữa đường. Nhà Liệt Hỏa Các thì có chất lượng edit ổn khỏi bàn rồi, pass quiz thì siêu dễ nên mọi người cứ thoải mái triển em nó thôi. Bạn phải đăng nhập để gửi phản hồi. Chuyển ngữ Queenie_SkTrong phòng vốn ồn ào không tả được thì bỗng chốc trở nên yên tĩnh hẳn, có mấy người còn tưởng mình nghe lầm, đồng loạt nhìn về phía Vũ Minh, đĩa trái cây trong tay chủ nhiệm Ngô suýt rơi xuống đất, còn giáo sư Trần há hốc miệng thành hình chữ im lặng một cách kỳ quái qua đi, cuối cùng cũng có một nam bác sĩ có thể nhặt được cằm của mình, lập tức lên tiếng “Vũ Minh, không phải cậu nói đùa chứ, làm sao đột nhiên lại xuất hiện bạn gái?”Cố Phi Vũ vừa uống rượu vừa nở nụ cười nham hiểm “Bạn gái cậu ấy có thể không phải từ trên trời rơi xuống đâu!”Trong phòng khách lập tức xôn xao “Vũ Minh, mau cho bọn này xem ảnh bạn gái của cậu, trong viện của chúng ta hay công tác ở đơn vị khác thế?”“Khẳng định làm ở đơn vị khác, nếu như ở bệnh viện chúng ta thì mọi người biết từ lâu rồi!”“Tên nhóc kia đừng đùa nữa, mau chóng nói tên bạn gái cậu đi, nếu không bọn này đều xem như cậu nói lung tung!”Vũ Minh giả vờ vô tình nhìn sang Thư Tần, khuôn mặt cô ửng đỏ, cắm cúi ăn thức ăn, biểu hiện khá ngại ngùng lại có phần chờ mong, tưởng chừng như đang mong ngóng điều gì dĩ anh không lo lắng, yết hầu chợt nghẹn ngay cổ họng. Quan sát vẻ mặt của Thư Tần thì hình như cô không phản đối khi thông báo việc này với mọi người, nhưng nhớ lại mấy lần tranh cãi trước đó anh lại có cảm giác không chắc chắn. Anh đưa mắt nhìn về nhóm người bên kia, trong khoa ai nấy đều nhìn anh đầy tò mò, Lâm Cảnh Dương cũng nằm trong số này tuy rằng chẳng giấu được bao lâu nhưng nếu chưa được cô thông qua anh không biết được phản ứng của cô sẽ thế đặt lon nước về lại bàn trà “Bạn gái của tôi hay xấu hổ. Để tôi hỏi ý kiến cô ấy một chút, nếu như cô ấy đồng ý, hai ngày nữa tôi và cô ấy mời mọi người ăn cơm coi như ra mắt, cơm hộp căn tin nhé!”“Mẹ kiếp!” Vài bác sĩ lớn tiếng, “Là thật sao, cậu có bạn gái lúc nào? Làm sao lại qua mặt bọn tôi được chứ? Có hình không, mau cho bọn tôi xem, khẳng định là người đẹp!”Qua đêm hôm trước, Trâu Mậu cũng biết chuyện Vũ Minh theo đuổi Thư Tần, anh ta là người thông minh, chỉ cần nghe Vũ Minh nói rồi quan sát sắc mặt của Thư Tần, nụ cười anh ta cứng đờ trên môi “Vì vậy, coi như anh không còn cơ hội ư?”Tim Thư Tần chạy lên tới cổ họng, đợi mãi vẫn chưa thấy Vũ Minh nói câu kia, trong lòng hơi thất vọng, nhưng ngẫm lại cũng đúng, còn cảm thấy mừng vì anh không nói ra trước mặt giáo sư và các bạn học như vậy. Chỉ cần tưởng tượng thôi cũng biết xấu hổ đến mức nào. Cô ngồi ở đây, tâm trạng mâu thuẫn đan xen ngẩng đầu nhìn Trâu Mậu “Vâng!”Trâu Mậu cực kỳ phong độ “Vậy thì…”Anh ta bỏ đĩa trái cây xuống, cân nhắc từ ngữ một chút rồi đẩy gọng kính “Đành chúc mừng hai người thôi!”Ở bên kia vẫn còn đang ầm ĩ.“Nếu thật sự có bạn gái thì một bữa ở căn tin làm sao được chứ? Vũ Minh, cậu luôn luôn hào phóng vậy mà lần này đột nhiên lại hẹp hòi thế à? Theo tôi thấy thì không ổn chút nào!”Giáo sư Trần cười phá lên “Xem các cậu kìa, nhìn thôi là biết chưa từng có mảnh tình vắt vai. Chưa có bạn gái, một mình muốn tiêu xài bao nhiêu không được, có bạn gái rồi sẽ lập tức có người quản lý. Vũ Minh, chị còn đang không tin được chuyện cậu có bạn gái, nhưng lần này chị tin rồi.”Cố Phi Vũ cầm micro, nói vọng ra “Tại sao không ai hát vậy, đừng thảo luận chuyện Vũ Minh nữa… Mau qua đây, cánh đàn ông độc thân nên hát bài “Nét đặc sắc của một người”.” 11 Bài gốc 一个人的精彩 do ca sĩ Tiêu Á Hiên – Elva Hsiao trình như thế đến gần chín giờ, phần lớn không ai ở gần đây, hôm sau lại là thứ hai, ai cũng phải dậy sớm nên mau chóng tan Tần, Cố Phi Vũ và Chu Văn cùng nhau ra ngoài, vừa rồi Cố Phi Vũ uống mấy chai bia, Chu Văn còn phải về lại bệnh viện, hai người đều không thể lái xe. Cân nhắc một lúc, Cố Phi Vũ muốn âm thầm chúc mừng việc Vũ Minh có bạn gái nên nhờ người lái xe hộ, còn kéo Chu Văn về nhà Vũ Minh muốn ngăn cản cũng không được, nhìn đồng hồ thấy đã muộn, đương nhiên Thư Tần sẽ không chịu cùng anh về nhà để thay ga trải giường… Tuy nhiên nếu có cả Cố Phi Vũ và Chu Văn, có thể cô sẽ bớt băn khoăn mọi người tản đi, khi lên xe anh hỏi cô “Cố Phi Vũ và chị Văn muốn qua nhà anh, em có muốn qua chơi không?”Thư Tần nhìn đồng hồ, mặc dù mới chín giờ nhưng dù sao cũng đã tối, cô hơi do dự, chưa đồng ý Minh quan sát vẻ mặt cô “Lát nữa anh đưa em về nhà!”Cố Phi Vũ đứng ở đầu bên kia “Vũ Minh, bọn tớ lên xe trước đây.”Thư Tần nhìn khuôn mặt Vũ Minh, anh mở cửa xe nhìn thẳng vào mắt cô, rõ ràng đang chờ câu trả lời của cô. Cô nhớ bình thường anh chỉ ở một mình, ban ngày đã nhắc đi nhắc lại chuyện thay ga trải giường, trong lòng vừa buồn cười vừa đau lòng “Được rồi!”Đến dưới nhà, Vũ Minh đỗ xe xong xuôi, đúng lúc Cố Phi Vũ và Chu Văn cũng đến Văn không muốn lên nhà Vũ Minh, vừa xuống xe đã muốn về thẳng khoa mình, Cố Phi Vũ ngăn cô ấy lại “Tối hôm qua trực ban em để quên đồ ở khoa, lát phải vòng qua lấy. Chúng ta qua nhà Vũ Minh ăn cái gì đó đã rồi lát cùng nhau đi!”Vũ Minh kéo Thư Tần vào thang Phi Vũ liếc mắt nhìn hai người bọn họ tay nắm tay, lộ ra bộ dạng đau răng “Sao nhìn cậu mà tớ ngứa mắt thế nhỉ?”Vũ Minh nhìn chằm chằm cánh cửa thang máy đang khép lại “Tớ muốn cậu qua nhà tớ à?!!!”Thư Tần rất ngượng ngùng, e dè lên tiếng chào hỏi “Cố sư huynh, chị Chu!”Cố Phi Vũ vui vẻ “Đều là người trong nhà nên không cần khách sáo như vậy. Sư muội Thư Tần, hôm nay anh cứ lo tên nhóc này trước mặt mọi người nói em là bạn gái của nó, cũng may nó tỉnh táo, nếu không thì bị mọi người lôi lôi kéo kéo không thể thoát được.”Thư Tần đang định đáp lời, vốn Chu Văn đang dựa người vào thang máy đúng lúc này mở mắt ra liếc Cố Phi Vũ “Cùng một khoa, khả năng cũng chẳng giấu được mấy ngày.”Vừa nói thang máy cũng đúng lúc đến nơi, nhà Vũ Minh ở tầng 37, lần đầu tiên Thư Tần đến đây, chờ đến khi anh mở cửa, cô đứng ngoài huyền quan đánh giá cách trang trí trong Minh đứng ngay sau lưng cô đưa mắt tìm kiếm, không biết dì giúp việc để dép ở đâu, anh dắt cô thẳng vào trong “Không cần thay dép!”Cố Phi Vũ vừa vào đến nhà liền đi thẳng sang phòng khách, Chu Văn uống rượu nên hơi mệt, cô ấy nằm nhoài người trên Tần tham quan căn hộ Vũ Minh một vòng, thấy Vũ Minh ở trong phòng ngủ, cô cũng đi vào trước cửa phòng ngủ quan sát, đây là căn hộ một phòng ngủ, bên cạnh phòng ngủ chính là phòng vệ sinh. Dì giúp việc dọn dẹp căn nhà rất sạch Minh đứng bên cạnh giường xem đi xem lại bộ ga trải giường mới, nhìn dáng vẻ của anh hình như muốn thay ngay lập ngạc nhiên “Khoan đã… Còn chưa giặt mà!”Vũ Minh ngớ người “Sao cơ?”Lần đầu tiên chứng kiến nét mặt này của anh, Thư Tần đành phải bước vào “Ngay cả điều này anh cũng không biết ư?”Rồi cô đứng nhìn căn phòng “Phải giặt sạch rồi mới được dùng, nếu anh muốn thay thì phải dùng lại cái đã giặt rồi!”Cô vừa nói vừa tìm nơi cất ga giường, Vũ Minh nhìn theo cô, thấy cô quan sát khắp nơi trong lòng đột nhiên dâng lên cảm giác ám áp, “Tìm tủ quần áo hay tìm ga giường? Anh không biết dì giúp việc để nó ở đâu.”Thư Tần đứng trước tủ áo lớn, ngừng lại “Đây là tủ quần áo phải không ạ, bên trong nhất định có ga giường đã giặt.”Anh ở sau lưng mở tủ giúp cô, giọng nói hơi mất tập trung “Đúng… đây là tủ quần áo!”Ánh mắt vô tình nhìn xuống cần cổ trắng nõn của cô, hai người đứng rất sát, lồng ngực anh tựa như có vật gì đó phe phẩy qua cửa vừa mở, mùi hương thơm ngát của quần áo mới tràn đến, Thư Tần đưa mắt nhìn, trước mắt cô là những bộ quần áo đã được là lượt thẳng thớm, có vài bộ cô thấy anh mặc rồi nhưng có bộ thì chưa từng thấy. Quét mắt nhìn một chút, cô chợt nhớ ra anh ở ngay phía sau, đành không dám chăm chú quá lâu, rời tầm mắt lên phía trên, kệ cao nhất quả nhiên là đồ dùng được gấp gọn, xếp chồng lên chỉ huy “Ga giường ở trên đó, em không với tới. Anh lấy xuống đi!”Hai người ở trong phòng nói chuyện, Cố Phi Vũ ngồi dậy khỏi sofa, cả căn hộ đèn đuốc sáng choang, ánh sáng nơi phòng ngủ cuối hành lang càng ấm áp hơn, không biết Thư Tần và Vũ Minh líu la líu ríu gì ở bên Phi Vũ lắng nghe một chút, sau đó ôm lấy cánh tay “Quái lạ, tại sao sư muội Thư Tần vừa đến căn phòng ấy lập tức được “người ta” yêu mến?”Vũ Minh với tay lấy ga giường, Thư Tần cầm lấy rồi đặt trên mặt giường đang định cùng anh trải ra. Vũ Minh đột nhiên ôm lấy cô từ phía sau cười nói “Này… chúng ta có thể thương lượng một chuyện trước được không?”Lúc nói chuyện anh ôm lấy eo cô, Thư Tần cảm nhận được nhiệt độ từ lòng bàn tay anh xuyên qua lớp áo mỏng manh, tim cô đập thình thịch, ngẩng đầu nhìn anh. Ánh mắt Vũ Minh sâu thăm thẳm, nhận ra anh muốn làm điều gì, còn chưa kịp suy nghĩ có nên né tránh hay không thì anh đã cúi đầu hôn cô.~~~ Tác giả có lời muốn nóiCố Phi Vũ Coi tôi chết rồi à… hờ hờ hờ!!!!

ai động vào ống nghe của tôi